Tháng chạp.....

25/1/11
Ngẩn ngơ về những tháng ngày cuối năm.
Đột nhiên ai đó gọi tên tháng Chạp.
Nghe vu vơ cảm xúc tháng 12 về...

Mr.P

Đã gần cuối đông rồi đấy nhỉ. Trời nhiều sương trắng và lạnh cũng ngọt hơn. Ta thấy vu vơ trong cái cảm giác của những ngày cuối năm này vui vui là lạ. Tháng Chạp đến trong cái màu đùng đục của khí trời, nắng thỉnh thoảng lẻ loi thêu hoa dệt gấm trên mái phố cho ta thấy ấm lòng đôi chút. Tháng Chạp trong lòng người tha hương - thật ra ta đi học mà -đó là cảm giác muốn về đoàn tụ, sum họp cùng gia đình.

Tháng Chạp nhắc ta năm đã cùng rồi, Tết nữa lại đang về... là nỗi nhớ cái chợ cuối năm, nỗi nhớ hình ảnh mẹ tất tả ngược xuối chuẩn bị cho cái Tết từ cách đấy vài tuần. Ghi ghi chép chép những thứ cần chuẩn bị, tương cà mắm muối đủ cả thế mà mỗi ngày đi dường như vẫn thiếu. Cái cách sống từ thời "văn minh lúa nước" đã để lại cho con người ta truyền thống làm quanh năm trông chờ 3 ngày Tết. Giờ khác xưa rồi ngày thường còn như Tết được nữa là... thế những cái nô nức trong con người ta dường như khó bị bão hòa.

Từ ngày ông Công ông Táo, những chợ hoa nhỏ bắt đầu xuất hiện ở Hà Nội. Ảnh: Hoàng Hà.

Ngắm nhìn lại tất cả những gì đã làm được trong năm qua, người ta gửi gắm qua bản sớ cúng ông Công ông Táo ngày 23 tháng Chạp. Cá chép, tiền vàng, gạo, xôi, cơm, thịt... ngày người ta nhắn nhủ nhau những gì đã làm năm qua sẽ được ông Công ông Táo bẩm lên Ngọc Hoàng và một năm sung túc nữa sẽ được bắt đầu. Từ ngày 23 trở đi, dường như Tết đã bắt đầu về với mỗi người dân. Nhà nhà sửa soạn cho năm mới, dọn từ nhà ra ngõ, quét sơn lại tường... Các nhà vườn bắt đầu đánh gốc đào, gốc quất ra chợ xuân. Mấy đứa nhỏ thì háo hức với những bộ đồ mới xúng xính trong những nụ cười trong veo về một mùa xuân ấm áp sắp gần.

Tháng Chạp đôi lúc có mưabụi, bám li ti trên từng nhành lá mới, trên mái tóc dài đang tung bay trên phố. Có ai đó xuýt xoa đôi bàn tay hít hà một cái gì đấy trong lành lắm. Những ngày cuối năm tôi cùng hai chị hai đi chợ Tết... sắm thêm bộ đèn nháy cho bố chăng cây đào cùng vài sợi dây băng hay kim tuyến, những phong bao lì xì nho nhỏ. Ngắm nghía một vài bộ đồ mới bắt mắt, mua lấy một vài thứ nho nhỏ hợp với túi tiền. Tôi với bố đi xin vôi rồi mua thêm ít ve màu về quét lại tường nhà, cổng rồi dọn sạch bếp núc.

Thường thì từ ngày 23 bố bắt đầu gày cái bếp than lớn (thường nhà tôi chỉ dùng bếp tổ ong nhỏ). Lửa sẽ được giữ đến qua Rằm tháng Giêng rồi mới chuyển về bếp nhỏ. Sáng sớm tỉnh dậy xuống bếp múc nước mùi mẹ đặt sẵn rồi pha thêm nước mưa cho ấm ấm để rửa mặt... một cảm giác sảng khoái lan tỏa khắp thân thể. Hương nước mùi thơm dễ chịu. Cái mùi ấy gợi Tết đến xao xuyến.

Tầm 26, 27 nhà bắt đầu gói bánh... tôi thích cái cảm giác lúc đó. Từ ngày lớp 8 tôi được bố giao cho việc gói bánh mỗi độ Tết đến xuân về.
Gạo trắng đỗ vàng lá dong xanh
Thịt ướp hạt tiêu thêm ngọt lành

Tôi gọi thêm mấy đứa trẻ con hàng xóm rồi mấy đứa cháu họ sang nữa, sai chúng nó lau lá dong. Thường bố chỉ bảo tôi gói 4 cái bánh để ban thôi còn lại gói để ăn vậy nên tôi hay bớt lại gói vài ba cái bánh nhỏ cho bọn trẻ. Chúng háo hức y như ngày tôi bằng chúng ^^. Rồi luộc bánh, trông bánh rồi vớt bánh... nhà có bếp than nhưng tôi vẫn thích đun bánh bằng củi. Bố nói đun củi, bánh sẽ rền hơn và ngon hơn.

Tôi nhớ lại những ngày thơ bé cảm giác thích thú khi xem bố vớt bánh, mẹ rửa qua bằng nước lạnh rồi đem ép. Tôi thì háo hức xem cái bánh của mình. Thường được cho vào sau và để trên vì nhỏ nên được vớt ra đầu tiên. Nhớ lại, tôi thấy nao lòng quá.

Tháng Chạp kết thúc bằng ngày 30... ngày tất niên của năm. Nhà nào cũng làm cơm và dường như cảnh sum họp trong bữa cơm cuối năm ấy thật đầm ấm. Cả nhà nâng ly chúc nhau kể lại một năm vừa qua tiêng cười rộn vang khắp bữa. Mọi muộn phiền lo âu của một năm tất tả đã tan biến, chỉ còn niềm vui, hạnh phúc và những hy vọng mong chờ cho một năm mới sung túc hơn.

Các thiếu nữ Hà Nội du xuân. Ảnh: Xuân Chính.

Tháng Chạp lại về, niềm háo hức hướng lòng mình về cố hương của tôi lại rộn lên. Tháng Chạp mỉm cười vẫy chào tôi. Gió và mưa bụi thì thầm. Mùa đông khẽ cười một nụ cười trắng trong thủ thỉ: "Em sắp đi! Chị cả mùa xuân lại về đó...".

Tags: ,

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn